Chiều nay Rơm đi học về, như mọi bữa mẹ đều hỏi chuyện trường lớp của ngày hôm nay.
Rơm: Mẹ ơi hôm nay có một bạn bị accident đó mẹ.
Mẹ giật mình: Ủa, accident sao con?
Rơm: Bạn đó tè ra quần đó mẹ.
Mẹ: À vậy hả, tại bạn ham chơi quá, quên đi toilet nên tè ra quần chứ gì?
Rơm: Dạ.
Mẹ: Vậy có ai cười bạn không?
Rơm: Ơ, sao phải cười? Đâu có ai cười đâu mẹ!
Mẹ: À, mẹ hỏi vậy thôi. Vì bất kỳ ai cũng có thể có những tai nạn nhỏ nhỏ như vậy, kể cả con nữa. Do đó mình không nên cười bạn nha con.
Rơm: Con không bao giờ làm chuyện đó.
Mẹ: Tốt, mẹ chỉ muốn giải thích cho con hiểu thôi. Rồi bạn đó có đem quần để thay không?
Rơm: Dạ có.
Mẹ: Con kể mẹ mới nhớ là năm nay mẹ không có bỏ quần áo vào cặp con vì mẹ nghĩ con lớn rồi nên chắc là không bị những chuyện như vậy.
Nhớ cách đây không lâu khi mẹ tập bỏ tã cho Ron. Có lần cả nhà đi chơi mà mẹ quên đem quần thay cho Ron. Ron tè ướt cả quần ngay ngoài đường. Ba lập tức trấn an Ron “Không sao đâu con, con cứ tè hết đi. Lát ba thay cho!” Rồi ba quay sang tỏ ý trách mẹ không chu đáo chứ không hề la rầy con gì cả. Có lần con tè ra giữa nhà hàng, ba cũng lập tức trấn an và còn đứng che con lại để người khác không t hấy.
Đây là những sự cốnhỏ nhỏ mà, ai cũng có thể gặp, đúng không con?